Sam Sam đến đây ăn nào! - Chương 49

Sam Sam Đến Đây Ăn Nào!

Tác giả: Cố Mạn

Người dịch: Mai Quyên

Giới thiệu 'Sam Sam Đến Đây Ăn Nào!' 

 Chương 49

“Sam Sam chúng ta đi làm kiếm được bộn tiền.”Bà nội vui mừng nói, “Nhưng mà lần sau đừng mua nhiều như vậy, đồ ăn dinh dưỡng đó thực quý, dù cuối năm được thưởng nhiều nhưng cũng không nên mua nhiều vậy.” 
Sam Sam có tật giật mình nói: “Kỳ thật là con cùng đồng nghiệp mua, đều mua giá sỉ đấy, ha ha.” 
Vừa nói vừa nghĩ trong lòng, Đại Boss cũng coi như là đồng nghiệp của cô, nên nói là “cùng đồng nghiệp” mua cũng không ngoa. 
Dì lập tức lên tiếng: “Thì ra là mua sỉ, Sam Sam, mấy cái này ăn vào không bị gì chứ, con đừng mua lầm đó nha.” 
Lời này tưởng chừng như quan tâm, nhưng lại ám chỉ nói Sam Sam mua hàng giả. 
Sam Sam sớm đã quen cách nói này của dì, cũng không tức giận: “Dì, dì yên tâm đi, con cùng đồng nghiệp ngày nào cũng ăn, chắc chắn không có vấn đề gì.” 
“Ai nha, dù sao cũng là quà từ thành phố lớn, vẫn là Sam Sam khôn khéo, Liễu Liễu nhà dì cùng chỉ dám mua đồ bình thường thôi, nhưng cũng rất là quý!” 
Mọi người hai mươi mấy năm nay đều nhịn được, đương nhiên cũng sẽ không vì mẹ Liễu Liễu mà ăn không ngon. Ăn xong, mẹ Tiết cùng dì dọn dẹp bàn ăn, chuẩn bị chơi mạt chược, Sam Sam và Liễu Liễu ở trong bếp chuẩn bị ít trái cây. 
“Sam Sam, em đừng giận mẹ chị.” Chờ mọi người lên trên hết rồi, Tiết Liễu Liễu nhẹ giọng xin lỗi cô. 
Sam Sam nói: “Em đâu có giận.” 
Liễu Liễu cười cười, vẻ mặt có tí giãn ra. Sam Sam biết cô vừa có bạn trai nên đặc biệt quan tâm: “Chị, sao chị lại đi thành phố S thế?” 
Liễu Liễu nhỏ giọng nói: “Anh ấy nói muốn đi thành phố S phá triển, không muốn dựa dẫm gia đình.” 
“Người ấy thế nào hả chị? Chị thực thích anh ta? 
Sam Sam hỏi như vậy vì từ đầu đến cuối không thấy Liễu Liễu có chỗ nào vui vẻ, không giống như là đang yêu. 
Liễu Liễu cuối đầu gọt trái cây, một lát sau nói: “Dù thích hay không thích cũng được, miễn sao mẹ vui là được.” 
Trái cây đem ra đúng lúc mọi người đang chơi mạt chược, Sam Sam ngồi nhìn mọi người chơi 1 lúc, sau đó thì đi đến nhà của Song Nghi. Trời mùa đông ban đêm giá rét thấu xương, bông tuyết bay trên bầu trời. Đi ở ngã tư đường, Sam Sam bỗng nhiên muốn gọi điện thoại cho Phong Đằng.  
Nhưng… Cô mới về nhà có vài tiếng thôi mà? 
Kiềm chế kiềm chế… Nhất định phải kiềm chế! Trên đường đi cô cứ nói mãi 2 từ này, rất nhanh Sam Sam đã đi đến nhà Song Nghi. Nhà Song Nghi và nhà cô rất gần, chỉ cách một con phố, họ sống ở trên lầu, còn ở dưới thì ba Song Nghi mở một cửa hàng bánh ngọt, buôn bán rất tốt. 
Sam Sam vào nhà của Song Nghi, mới vừa đưa quà xong liền bị Song Nghi kéo vào phòng. Đóng cửa lại, Song Nghi nắm 2 bả vai Sam Sam, nghiêm túc hỏi: “Tiết Sam Sam, bạn phải nói thật cho mình biết, lần trước bạn nói có 1 người đàn ông tỏ tình là thật phải không?” 
“Hả???” 
Sam Sam nhất thời chột dạ. 
Song Nghi quan sát sắc mặt cô, kích động: “A a a, thật hả ? A a a!!!!!! Mình cứ tưởng bạn vẩn vơ hỏi mình vậy thôi, không ngờ là thật a a a, mau nói mình biết, người đàn ông đó rất giàu có phải không? Anh ta làm gì? Cao không? Đẹp trai lắm không? Có ảnh chụp không?…” 
Sam Sam vội vàng đưa tay đầu hàng, “Cả một rừng câu hỏi, làm sao mà mình trả lời được.” 
“Được rồi, đầu tiên, có đẹp trai không?” 
Sam Sam gật gật đầu. Song Nghi hớn hở: “Di động có ảnh chụp không, cho mình xem đi.” 
“…Không có…” 
“Mình không tin, đưa di động đây, mình tự xem.” Cô nói xong liền móc túi Sam Sam lấy di động, vừa lấy ra Song Nghi cảm thấy ngờ ngợ. 
“Bạn đổi di động rồi hả?” 
“…là của anh ta.” 
“A a a” Song Nghi càng hưng phấn bội phần, “Đã tiến triển đến nỗi trao đổi di động sao?” 
“Không phải, di động của mình bị mất, anh ta đưa mình dùng tạm cái này.” 
“Đó đó, săn sóc chu đáo ghê!” 
“Àh, đúng rồi. Bạn cho mình lại số điện thoại đi, mình làm mất điện thoại kia nên giờ không có số ai cả.” 
“Đừng đánh trống lãng, anh ta làm nghề gì?” 
“…Anh ta là sếp của mình” 
“Sao ? Sếp của bạn à!” 
“So với sếp còn lớn hơn.” 
“…Lớn thế nào?” 
Song nghi rung rung,“Chẳng lẽ, chẳng lẽ là trong truyền thuyết… CEO?” 
“Ừ” 
“…” Song nghi thì thào nói, “Sam Sam, bạn làm mình điên mất rồi.” 
Một lát sau, Song Nghi lấy lại tinh thần, “Mặc kệ, thân phận là gì không quan trọng, mình sẽ không vì chức vị cảu anh ta mà kì thị! Quan trọng là quá trình yêu nhau ! Hai người sao lại quen nhau?” 
Sam Sam mờ mịt nhìn Song Nghi, “Kỳ thật mình cũng không biết…” 
“Kể mình nghe đi! Là ai yêu ai trước, là ai tỏ tình trước?” 
“Ách, xem như anh ta đi.” Sam sam quyết định đem những lời cô thổ lộ đêm giao thừa coi như không có! 
“Oa!” Song Nghi nắm hai tay, bộ dáng đầy vẻ mơ mộng, “Vậy cảm giác bạn thế nào?” 
“Cảm giác?” Sam sam nghĩ đến chuyện thẻ tính dụng lần trước Song Nghi nói, “Giống như đang đi trên đường, bỗng nhiên nhặt được một trăm đồng” 
“Nhất định là rất sung sướng? Bay ngay đến nhặt tiền!” 
“Chuyện đó… Mình hoài nghi điều đó không thật lắm…” 
Gì? 
Song Nghi nhạy cảm nhìn ra có gì đó không bình thường, “Bạn cảm thấy anh ta không thật lòng với bạn sao?” 
“…Đương nhiên không phải, anh ta sẽ không như vậy.” Sam sam rầu rĩ nói, “Mình chỉ là cảm thấy, mọi thứ như giấc mộng vậy.” 
“Này, Tiết sam sam, mình biết nguyên cái thẻ tín dụng kim cương rơi từ trên trời xuống làm bạn choáng váng, nhưng trên thế gian này có rất ít rất ít đàn ông thập toàn đại mỹ, bạn biết không? Cho nên tuyệt đối không được nghĩ đông nghĩ tây!” 
Song nghi nắm tay Sam Sam, “Sam sam, đừng có sợ, mình sẽ là quân sư tình yêu cho bạn!” 

5 211
Chia sẻ bài này trên:
Kết bạn với CONGAI.ZZZ.VN trên facebook
Hãy gửi chia sẻ của bạn tới bài viết này qua địa chỉ mail zzz.vn@gmail.com Bài viết của bạn sẽ được đăng tải trên trang trong thời gian sớm nhất. Thông tin do bạn đọc cung cấp và chịu trách nhiệm về tính xác thực. zzz.vn giữ quyền biên tập và thay tên, địa chỉ nếu cần.
Bài nhiều người quan tâm