Sam Sam đến đây ăn nào! - Chương 63

Sam Sam Đến Đây Ăn Nào!

Tác giả: Cố Mạn

Người dịch: Mai Quyên

Giới thiệu 'Sam Sam Đến Đây Ăn Nào!'  

Chương 63

Sam Sam không có đi học, khóa học này cũng sắp kết thúc rồi, chỉ trừ những tiết cuối cùng cần đi để nghe giáo viên đoán đề, những ngày khác không đi cũng được. 
Vậy là tới cuộc thi diễn ra vào tháng 9. Ngày thi đầu tiên thì Phong Đằng làm tài xế cho cô, qua ngày hôm sau anh lại có việc, anh vốn an bài tài xế đưa cô đi thi, nhưng Phong tiểu thư sợ mình quá nhàn rỗi nên tự đề cử mình chở Sam Sam đi. 
Buổi chiều hôm sau Sam Sam đã thi xong, Phong tiểu thư đến đón cô đúng giờ. 
“3 môn thi xong hết rồi, cảm giác thế nào?” 
Sam Sam vui vẻ trả lời, ”Trên cơ bản thì tôi làm cũng ổn, nhưng mà CPA rất khó, không nói trước được gì cả.” 
Phong tiểu thư xem như chưa nghe được câu sau, cao hứng nói : “Vậy tốt quá rồi, chúng ta ăn mừng một chút đi.” 
“Ách, tôi chỉ thấy mình làm được thôi, chứ có biết kết quả thế nào đâu, nếu như…” 
“Sợ cái gì, có kết quả rồi thì mình đi ăn mừng lần nữa, đi thôi đi thôi, để xem nào.” Phong Nguyệt nhìn đồng hồ, “Chúng ta ăn cái gì trước đi, xong rồi đi dạo phố, buổi tối chờ anh hai với Ngôn Thanh tham dự hội nghị xong, chúng ta cùng họ ăn khuya.” 
“Được rồi, cô sắp xếp đi, ngươi sống phóng túng tối ở hành.” 
Sam Sam vì cuộc thi này mà chịu áp lực rất lớn, nên lúc hoàn thành cuộc thi này thì hoàn toàn thấy nhẹ nhõm, sức lực đi dạo phố cũng thực đáng sợ, kết quả hai người đi dạo phố đến nổi quên cả giờ giấc. Họ hẹn Phong Đằng và Ngôn Thanh lúc 8h30, nhưng lo mua sắm nên tới đó cũng hơn 9h. 
Phong tiểu thư đến muộn là chuyện bình thường như cơm bữa, không hề có cảm giác áy náy, nhưng Sam Sam có vẻ ngượng ngùng, bị Phong Đằng kéo ngồi xuống bên cạnh anh. 
“Thi thế nào?” 
“Em nghĩ chắc cũng qua được.” 
“Ừh.” Phong Đằng gật gật đầu. “Nếu có rớt 1 môn thì sau này cũng đừng thi lại.” 
Sam Sam, “Chẳng lẽ anh muốn em thi rớt 3 môn luôn sao?” 
Phong Đằng giọng nói có vẻ thiếu thành ý trả lời : “Làm gì có, tương lai anh còn nằm trong tay CPA mà.” 
Phong tiểu thư cười trộm. Phong gia 2 vị tiểu thư, thiếu gia đều lười xem menu, làm Ngôn Thanh phải vất vả chọn món, hỏi từng người muốn ăn cái gì, Phong tiểu thư sợ làm phiền anh, “Anh cứ chọn món đi, đúng rồi, phải có rượu chứ, không có rượu thì làm sao mà ăn mừng được.” 
Sam Sam ngăn cản: “Không cần, tôi không uống rượu.” 
Phong Nguyệt nói: “Sao lại không uống chứ, cô sợ say rồi thì anh tôi làm gì cô hả?” 
Phong Đằng lười biếng trả lời: “Anh cần phải chuốc say cô ấy sao?” 
Sam Sam tưởng chừng như sắp lật bàn: “Này, hai người thôi đi!” 
Phong Đằng vỗ vỗ cô, trấn an một chút: “Được rồi, không uống rượu.”
Anh lấy thực đơn, tùy tiện chỉ trỏ giúp cô chọn đồ uống, Sam Sam đã từng đến đây ăn, đồ ăn rất ngon, duy nhất chỉ có trang 13 viết toàn tiếng Anh, cô không có đem từ điển nên chẳng biết trang đó ghi cái gì, chỉ nghe loáng thoáng Phong Đằng nói “tea” gì đó, cô cứ nghĩ là anh đang gọi trà, vội vàng gật đầu nói: “Được, gọi cái này đi, uống trà cũng tốt lắm.” 
Phong Đằng cười cười.
Quả nhiên một tiếng sau, Phong Nguyệt lo lắng nhìn Phong Đằng đang ôm Sam Sam say khướt lên xe, cô xoay người nói với Ngôn Thanh: “Anh nghĩ anh hai định làm gì Sam Sam?” 
Ngôn Thanh nhìn cô mỉm cười: “Em mong anh ấy làm gì và không làm gì?” 
Phong Nguyệt mưu tính sâu xa thở dài nói: “Em cảm thấy, con chúng ta cũng cần phải có anh em để chơi cùng.”  
Phong Đằng lái xe về nhà anh. 
Sam Sam mắt say lờ đờ mơ màng nhìn cửa ra vào, kỳ quái hỏi: “ Vì sao lại tới nhà anh?” 
“Em say như vậy còn muốn đi đâu nữa?” 
Sam Sam ừh hử 1 tiếng rồi gật gật đầu, nghiêm trang nói: “Vậy anh phải cam đoan sẽ không say rượu loạn tính.” 
Phong Đằng bật cười, cô đã say như vậy mà còn lắm chuyện thật: “Được, nhưng mà anh khó đảm bảo lắm.” 
Sam Sam hiển nhiên nghe anh nói vậy đang nửa mê nửa tỉnh nhìn anh, nhíu mày suy nghĩ một hồi, giương mi cao hứng nói: “Em đây cũng không đảm bảo.” Sau đó cô bồ nhào vào người anh, hai tay quàng qua cổ anh, đặt lên môi anh 1 nụ hôn. 
Phong Đằng có phần dở khóc dở cười, tùy cô loạn thân bát tao, ôm thắt lưng cô. Một chút hương vị ngọt ngào của rượu làm anh mê loạn, ôm cô thật chặt, đầu lưỡi mềm mại uyển chuyển trong miệng cô, dần dần anh cảm thấy người mình nóng ran, không thể kiềm chế được dục vọng đang chực chờ tuôn trào. 
Anh ôm cô, một tay lấy chìa khóa từ trong túi ra mở cửa, đem người nào đó đang làm loạn trên người anh vào nhà, sau đó quay người đá cửa, đang muốn đảo khách thành chủ thì… Tiết Sam Sam buông anh ra. 
Cô dời môi, ngáp vài cái, có chút ghét bỏ nói: “Không chơi nữa, mệt quá. Em muốn đi ngủ.” 
Nói xong, cô dựa vào vai anh, qua 1 lúc anh nghe được tiếng thở đều đều của cô, nhìn đạn đã lên nòng rồi mà không bắn được, anh nhìn cô nghiến răng nghiến lợi. 
Buổi sáng tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong khuôn ngực rắn chắc trần trụi của Phong Đằng, gối đầu lên tay anh, môi cách thân thể cường tráng chỉ trong gang tấc, tay còn ôm lưng anh, nên làm gì bây giờ? 
Phản ứng của Tiết Sam Sam là – nhắm ngay mắt lại. Ai da, sao lại là mộng xuân chứ? Mà đã mộng xuân sao cảm giác lại thật tới như vậy, nhất định phải nhắm mắt ngủ tiếp, mơ thêm 1 tí. 
Sau đó, đầu óc Sam Sam dần dần tỉnh táo… Tỉnh táo… Sam Sam phát hoảng… 
Tay run run lùi lại phía sau, chậm rãi ngẩng đầu, từ từ rời khỏi hiện trường phạm tội, nhưng mà chưa bước được xuống giường thì đã bị ai đó kéo lại, ôm chặt cứng. 
“Chạy cái gì?” Người nào đó vừa tỉnh lại nên giọng nói trầm thấp mà khàn khàn. 
“Em em có chạy gì đâu.” Phòng hờ anh lại hỏi cô nữa, Sam Sam đánh đòn phủ đầu trách cứ anh: “Sao anh ngủ mà không mặc áo thế!” 
Phong Đằng nheo nheo con mắt, cười tủm tỉm: “Như thế nào là không mặc, em cảm giác được sao?” 
Nói xong chân anh liền động đậy, lập tức đem Sam Sam lâm vào tình huống quẫn bách. 
Này này, cô nói là áo ngủ, chứ không phải quần… Hơn nữa anh như vậy, làm cho người nghĩ rằng quần của anh… Cảm nhận anh vận sức chờ hoạt động, 2 gò má Sam Sam nóng lên, nhỏ giọng nhắc nhở anh: “Anh hôm qua hứa là không say rượu làm bậy mà…” 
“Em còn nhớ rõ vậy sao.”
Tay đang để ở mông cô, anh không chút khách khi mà đánh mạnh 1 cái, “Ngày hôm qua là ai bắt đầu trước?” 
“Mặc kệ là ai, nhưng đã hứa thì phải làm.” 
“Đương nhiên rồi.” 
Sam Sam mới vừa yên tâm thì người nào đó chậm rãi nói: “Nhưng mà, Sam Sam, hiện tại chúng ta có say rượu đâu.” 
“…” Sam sam hết chỗ nói rồi. Kinh nghiệm cho cô biết, hôm nay không cho anh vận động một chút, chắc chắn anh sẽ không tha cho cô, Sam Sam chỉ biết cam chịu, ngoan ngoãn chui rúc vào lòng anh. 
“Vậy anh làm gì thì làm đi, nhưng mà một chút thôi đó nha” 
Kỳ thật cô biết anh cuối cùng sẽ không làm gì cả, nên mới để anh làm gì thì làm… Từ phòng ngủ chạy vô toilet, mặt Sam Sam đã đỏ bừng bừng! 
Đại Boss tuy rằng vừa mới làm gì đó… Nhưng mà căn bản là chưa thỏa mãn… Lại nói tiếp, Đại Boss đúng thật là quân tử, tính tới thời điểm 2 người ở cùng với nhau hơn nửa năm, thật nhiều lần cô cảm giác được dục vọng của anh gần như bạo phát, nhưng cuối cùng anh lại kiềm chế, chẳng có phát sinh chuyện gì cả. Cô không biết vì sao anh lại nhẫn nại, nhưng mà nhìn anh đối với mình như thế làm cô vô cùng an tâm. 
Sam Sam rửa mặt xong, trợn tròn 2 mắt nhìn mình trong gương…

5 220
Chia sẻ bài này trên:
Kết bạn với CONGAI.ZZZ.VN trên facebook
Hãy gửi chia sẻ của bạn tới bài viết này qua địa chỉ mail zzz.vn@gmail.com Bài viết của bạn sẽ được đăng tải trên trang trong thời gian sớm nhất. Thông tin do bạn đọc cung cấp và chịu trách nhiệm về tính xác thực. zzz.vn giữ quyền biên tập và thay tên, địa chỉ nếu cần.
Bài nhiều người quan tâm