Tác giả: Cố Mạn
Người dịch: Mai Quyên
Chương 74
Kết thúc
Hôn lễ của Sam Sam và Phong Đằng toàn quyền đều giao hết cho Phong Nguyệt chuẩn bị, cực kì mỹ mãn… Làm Sam Sam mệt lã người, sau đó chưa kịp nghỉ ngơi thì đã bị mang đi hưởng tuần trăng mật. Vì thế Sam Sam lại “mệt” thêm 1 tháng. (Hehe)
Trở về nhà thì cũng đã sắp qua năm mới, cô dâu mới năm đầu tiên rất là bận rộn!
Sam Sam cảm thấy buồn bực, rõ ràng năm trước lúc đón năm mới ở nhà Phong Đằng, thì chẳng có ai cả, sao năm nay ở đâu ra nhiều bà con thế này?
Còn có đủ loại tiệc lớn nhỏ, phải cười nói với mọi người, Sam Sam cảm thấy làm vợ Đại Boss thì phải có một phần tiền lương mới đúng.
Chờ rảnh rỗi một chút thì cũng đã qua năm mới, Sam Sam chợt nhớ đến một chuyện, vì thế chạy ngay đến trước mặt ai đó rồi xòe tay, “Lì xì của em!”
“À, năm mới vui vẻ.” Phong Đằng thuận miệng đáp.
Sam Sam tưởng anh sẽ nói thêm gì nữa, kết quả chờ và chờ thì phát hiện anh chẳng nói thêm gì cả.
“Chỉ có vậy thôi sao?” Sam Sam tức giận rồi, “Anh cũng phải có gì chứ!”
…“Ít nhất cũng phải cho em lì xì!”
Rõ ràng trong nhà ai cũng có lì xì, sao cô lại không có? Sam Sam cảm thấy thật tủi thân.
Phong Đằng buông tạp chí trong tay, “Tiết Sam Sam, anh không có đưa em lì xì sao?”
“Không có!”
“Quà tân niên đâu?”
“Cũng không có.” Duy nhất cái điện thoại mà anh cho cô, mà còn là điện thoại anh không thèm xài nữa chứ.
Phong Đằng cười cười, “Cho nên từ năm ngoái đến giờ, anh cái gì cũng không cho em, nhưng mà em có nhớ, lúc ở sân bay, anh đã chúc em năm mới vui vẻ ?”
Ừh thì có, nhưng mà sao chứ?
Phong Đằng nhìn cô, “Đó là quà cho em đấy. Sam Sam, đó không phải là chúc phúc, mà là hứa hẹn.”
Sam Sam nháy mắt mấy cái, sau đó lại tiếp tục nháy mắt… Phong Đằng khụ một tiếng, đứng lên, muốn lảnh tránh.
Này này, không phải anh ngượng ngùng chứ! Sam Sam rốt cuộc cũng có phản ứng, chạy theo anh, “Năm nay cũng là hứa hẹn sao?”
“Phải.”
“Sang năm cũng hứa hẹn sao?”
“…Sang năm nói sau.”
Sam Sam cảm động, từ phía sau vòng tay ôm anh, đầu tựa trên vai anh.
“Anh cũng năm mới vui vẻ!”
Không khí yên tĩnh tràn đầy ấm áp, một lát sau, Sam Sam lại la lên: “À, đúng rồi, mau đưa em lì xì…”
Phong Đằng: “…”
Sam Sam: “Anh muốn em sống vui vẻ hạnh phúc, thì trước tiên đưa em lì xì, em sẽ vui vẻ hạnh phúc ngay…”
Sam Sam vui sướng hưởng thụ cuộc sống hôn nhân hạnh phúc.
Chương 75
Ngoại truyện: Sam Sam và căn nhà chocolate
Thời thơ ấu, Sam Sam ước mơ có căn nhà làm bằng chocolate.
Ống khói chocolate, tường chocolate, cửa sổ chocolate, giường chocolate, tốt nhất ngay cả mền cũng làm bằng sôcôla, để nửa đêm đói thì liền ôm mền mà gặm, rồi qua ngày hôm sau thì vẫn như cũ, y như cô chưa từng ăn, chocolate vẫn hoàn chocolate.
Lúc lên trung học, Sam Sam bắt đầu xem phim thần tượng, rồi cũng thay đổi cái ước mơ đó.
Giờ cô muốn nhà mình rộng rộng, cực kỳ rộng, và phải xa xa xa tít mù khơi, phải cách trường học vạn dặm, tốt nhất là đường đi đến trường quanh co khúc khuỷu, đi nửa tiếng đồng hồ mà còn chưa đến. Như vậy, cô mới có cớ đi học trễ chứ!
Lúc lên đại học thì cô ở ký túc xá, mỗi lần nhà trường kiểm tra vệ sinh phòng, Sam Sam đều quét dọn đến nỗi kiệt sức, lưng đau nhức, mà phòng trong ký túc xá này chỉ nhỏ như lồng chim! Nếu mà căn phòng còn bự hơn thế này thì… Thế là Sam Sam đành dẹp mộng có căn phòng bự bự thiệt bự của mình!
Tha thứ cho cô đi!
Sau khi tốt nghiệp, cô đi thành phố S làm việc, mà thành phố S thì tấc đất tấc vàng, Sam Sam thuê căn phòng sập xệ mà vẫn còn cảm thấy mắc, thường xuyên trách móc: “Không thể chỉ thuê cái giường thôi sao?”
...Khi cô mượn tạp chí của đồng nghiệp để xem, Sam Sam luôn bị hấp dẫn bởi mục giới thiệu các phòng đắt tiền trong khách sạn, cửa sổ sát đất sáng ngời, tấm thảm ấm áp, giường thật lớn… Điểm chính là đều có nước nóng 24/24, không cần phải tự mình đi xách nước, tan ca về nhà trực tiếp nằm lên giường mà hưởng thụ. Nếu cao cấp 1 chút, ấn chuông thì liền có người dâng đồ ăn tới tận miệng…
Đầu óc siêu phàm của Sam Sam đã bay đến tận mây xanh, tưởng tượng xong cô cúi đầu nhìn giá – mỗi mét vuông tới 5 chữ số
…Thôi rồi…
Ai biết có một ngày, ước mơ đã trở thành sự thật.
Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là trong phòng lại có 1 hắc ma vương Đại Boss
. Mấy căn phòng lớn nhỏ này đương nhiên là “lễ vật khi cưới” của Đại Boss, còn phòng sôcôla là do Phong Nguyệt tặng.
Phong Nguyệt vô tình biết được ước mơ thời thơ ấu của chị dâu, cô hô to là lãng mạn, vào ngày sinh nhật của Sam Sam, cô mời đầu bếp trứ danh chuyên về chocolate làm 1 căn nhà chocolate cao 1 mét đặt ở phòng khách.
Phòng sôcôla do Phong Nguyệt thiết kế đương nhiên tinh xảo dị thường, tuyệt đối không giống bất kì loại nào bán ở siêu thị. Căn nhà chocolate không chỉ có ống khói, hàng rào, giường, mền, còn có 2 hình Sam Sam chocolate trắng và Đại Boss chocolate đen.
Tuy rằng căn nhà chocolate này nhỏ, không vào ở được, nhưng là tâm ý của Phong Nguyệt, Sam Sam thực cảm động, Phong Nguyệt cũng bởi vậy mà rước vào thân mình cơn thịnh nộ của anh trai – dám làm ra vẻ nổi bần bật trước mặt Sam Sam.
Đại Boss mà đã nổi cơn tam tành thì hậu quả chính là – 2 vợ chồng Phong Nguyệt ăn cơm liền bị đuổi về nhà, còn Sam Sam cũng không có tí thời gian nào mà ngắm nghía căn phòng chocolate của cô.
Qua khỏi sinh nhật, Sam Sam mới bắt đầu ăn căn nhà chocolate. Ăn luôn cả phần của Đại Boss. Sau đó gặm luôn mền. Rồi ăn luôn hàng rào.
Ngày thứ n… Lúc định lấy ống khói chocolate để ăn, vì dùng sức quá mạnh mà căn phòng chocolate sụp xuống…
Cuối cùng, đầu bếp của Phong gia phải đun nóng căn nhà chocolate tan ra, rồi làm thành đủ loại đồ ăn. Vì thế, căn phòng chocolate và hình Đại Boss chocolate giờ đều nằm trong bụng của Sam Sam, hợp nhất cùng cơ thể cô, vĩnh viễn không mất đi.