Điều cuối cùng nhận lại từ bad boy

 Nghe tin mình có thai mà trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt. Chẳng lẽ đến nước này tôi chỉ còn cách dùng cái thai này để níu chân hắn hay sao?

 

 Điều cuối cùng nhận lại

Ba năm trước hắn chỉ là một tên sinh viên năm cuối nghèo rớt mồng tơi, ngày ngày phải làm việc cật lực để có tiền ăn học. Còn tôi lúc ấy đã tốt nghiệp cao đẳng, ra trường với một công việc ổn định và lương tương đối. Qua tiếp xúc tôi thấy hắn cần cù, có chí tiến thủ. Tôi chủ động quan tâm, gần gũi hắn. Thương hắn vừa học vừa làm tôi bảo hắn tập trung vào học còn chuyện tiền bạc cứ để tôi lo. Không những thế tôi còn trích ra một khoản tiền nho nhỏ gửi về cho ba mẹ hắn ở dưới quê. Hắn nhìn tôi áy náy và cảm kích. Hắn hứa nhất định sau này sẽ trả nợ cho tôi. Nhưng hắn không nói yêu tôi.

Ra trường hắn xin được vào một công ty nước ngoài. Tôi vui mừng và tự hào thay cho hắn. Sau 2 năm hắn đi làm, tôi nghĩ tình cảm của chúng tôi đã đủ chín để tiến tới hôn nhân nhưng nhiều lần tôi đề cập hắn đều nói: “Chúng mình còn trẻ đâu cần vội”. Biết vậy nhưng tôi cũng cần một danh phận. Tôi biết đàn ông thường lăng nhăng, có vợ rồi vẫn còn lăng nhăng huống hồ giữa chúng tôi chưa có gì ràng buộc.

Người đàn bà ấy là sếp mới của công ty hắn, hơn hắn hai tuổi. Tôi phải thừa nhận rằng chị ta rất đẹp và sang. Chị ta công khai quyến rũ hắn, mời hắn đi ăn, đi café. Còn hắn thì không từ chối. Khi biết chuyện tôi hỏi, hắn bảo chỉ là phép xã giao. Nhưng hàng đêm tôi vẫn thấy cuộc gọi nhỡ của chị ta hiện trên máy hắn.

Rồi cách cư xử của hắn với tôi ngày càng lạnh nhạt. Hắn đi sớm về muộn với lý do việc công ty bận. Tôi lấy cớ đến công ty mang cơm cho hắn mới biết hắn đang đi cùng “sếp” gặp khách hàng. Tôi còn nghe nói rằng họ đã công khai cặp kè với nhau. Chính sếp là người tuyên bố như thế. Nghe xong đầu óc tôi choáng váng, mụ mị, tôi ngất lịm đi ngay giữa sảnh công ty.

Khi tỉnh dậy tôi thấy mình nằm trong bệnh viện. Bác sỹ nói tôi bị thiếu máu khi mang thai. Nghe xong nước mắt tôi cứ chạy vòng quanh. Có thai chẳng phải cũng là một điều đáng mừng hay sao? Chẳng phải tôi vẫn muốn níu chân hắn? Nhưng hắn đã bao giờ nói yêu tôi đâu...

Theo Hương Hồng

Dân trí

5 367
Chia sẻ bài này trên:
Kết bạn với CONGAI.ZZZ.VN trên facebook
Hãy gửi chia sẻ của bạn tới bài viết này qua địa chỉ mail zzz.vn@gmail.com Bài viết của bạn sẽ được đăng tải trên trang trong thời gian sớm nhất. Thông tin do bạn đọc cung cấp và chịu trách nhiệm về tính xác thực. zzz.vn giữ quyền biên tập và thay tên, địa chỉ nếu cần.
Bài nhiều người quan tâm