Nuôi heo đất được xem là cách tiết kiệm hữu hiệu nhất cho kế hoạch về quê ăn Tết của gia đình mình.
Mới ra Giêng, vợ rinh về con heo to, kêu gọi cả nhà cùng chung sức vỗ béo. Chồng đùa: đã bỏ thuốc, giảm nhậu, chẳng lẽ giảm ăn nữa thì lấy sức đâu mà làm việc! Vợ quyết liệt: “Không phải lúc nào heo cũng đòi ăn. Heo chỉ biết đói lúc thấy mọi người phung phí”. Thế là cả nhà cùng vào cuộc. Việc chi tiêu hàng ngày vẫn diễn ra bình thường, chỉ khác trước một chút là có điểm dừng. Những hôm “vô mánh”, vợ chồng mạnh ai nấy “vỗ”, nên cảm giác heo lớn lên mỗi ngày. Điều đó vừa thú vị, vừa tạo thói quen có lợi: chồng biết cách từ chối những cuộc nhậu, vợ giảm mua sắm, con cái bớt mè nheo đòi quà.
Mức lương của hai vợ chồng thuộc tầm trung, nên mỗi đợt về Tết phải lên lịch trước hết sức cụ thể để không bị động. Nào tiền tàu xe, di chuyển; nào chuyện quà cáp, biếu xén, lì xì cho cả hai bên nội, ngoại. Danh sách dài cả… cây số. Vợ chồng động viên nhau “cố lên”, lẽ nào cứ đón xuân tha hương mãi! Thỉnh thoảng thấy vợ ôm heo lắc lắc, xem nặng nhẹ thế nào, chồng tự nhủ phải gắng tiết kiệm.
Tối trước hôm đi mua vé, vợ chồng quyết định mổ heo. Trước mắt chồng toàn những tờ tiền mệnh giá 100, 200, 500 ngàn sáng chói. Chồng thắc mắc, vợ bảo những tờ tiền mệnh giá thấp của chồng, vợ phải đổi thành tiền trăm cho tiện. Heo phải được ăn sang, ăn sướng như thế mới mau lớn! Chồng phục vợ sát đất.
Sau khi trích tiền mua vé khứ hồi, số “thịt” còn lại cũng khá bộn, có thể trang trải đủ cho hành trình về quê. Dù vậy, khoản phát sinh bao giờ cũng là con số biết nói. Có lẽ phải đợi lãnh lương, lãnh thưởng, để ngày về thêm phần tự tin. Phải công nhận kế hoạch nuôi heo đất tuy có vẻ tủn mủn nhưng hiệu quả không ngờ. Nhớ lần về Tết trước, do bị động “toàn tập”, nên phải ứng lương, mượn bạn bè, ra Giêng “cày” trả nợ hụt hơi.
Chuẩn bị cho ngày về, vợ chồng cùng đi chợ, ra siêu thị mua sắm đủ thứ. Chỉ riêng việc này đã thấy rắc rối. Với chồng, chọn “thủ tục” lì xì là hợp lý, nhanh gọn, nhưng vợ không chịu, nhất định phải có quà cho những người mà vợ đã lên danh sách. Vợ chọn những món quà vừa túi tiền, nhưng ý nghĩa. Chồng chỉ biết kéo xe đẩy lòng vòng trong siêu thị giúp vợ, và yên tâm khi có vợ chịu trách nhiệm về khoản biếu xén ấy.
Hành lý đã sẵn sàng. Tinh thần thật sự thoải mái. Chỉ đợi đến giờ “G” là cả nhà xuất phát. Được như thế này là công của cả nhà, vì ai cũng ra sức vỗ béo heo. Chồng nghĩ, không riêng gì chuyện tết nhứt, khi muốn thực hiện điều gì liên quan đến tiền bạc (nhất là đối với những gia đình có mức thu nhập khiêm tốn như gia đình mình), chỉ cần sớm lên kế hoạch với “heo đất”, cùng quyết tâm thực hiện, mọi việc sẽ dễ dàng thành hiện thực.
Theo Lê Phi
PNO