'Ai dám nói cuộc sống bình dị không đáng quí...'

 Có một người đàn ông yêu tha thiết một cô người mẫu … cưới nhau về anh mới nhận ra anh đã mang nguyên một pho tượng tuyệt mĩ biết đi về di chuyển trong nhà.

Có một người đàn ông yêu tha thiết một cô diễn viên. Cưới nhau về anh nhận thấy lòng mình dù cao thượng đến đâu cũng thật khó để cứ mãi dõi theo những nụ hôn, những cảnh yêu đương mặn nồng và lãng mạn của vợ dù chỉ trên màn ảnh nhỏ.

Có một người đàn ông vô cùng yêu một nàng ca sĩ. Cưới nhau rồi anh thấy, thật khó để hạnh phúc khi mang về nhà một thần tượng của cộng đồng với lịch làm việc dày đặc và chẳng có mấy chốc dành riêng cho gia đình.

'Ai dám nói cuộc sống bình dị không đáng quí...'


Và có một người đàn ông yêu một cô gái bình thường. Họ yêu nhau và đến với nhau như một lẽ rất bình thường và anh ấy vô cùng hạnh phúc khi tay trong tay cùng vợ dạo chơi mà không cần né tránh ống kính phóng viên. Họ có những bữa cơm đầm ấp trong gia đình chứ không phải là những bữa ăn nhà hàng sang trọng nhưng lạnh lẽo, những bữa ăn tạm bợ cho vợ kịp giờ làm và họ sinh những đứa con họ muốn, cho chúng lớn lên mà không quá lo lắng khi dẫn bé ra đường.Vậy đấy, ai dám nói cuộc sống bình dị không đáng quí.

Bạn soi gương và thật buồn vì nhan sắc mình không mấy mặn mà, chiều cao khiêm tốn, da hơi sạm, mặt khá nhiều mụn và số tiền trong túi bạn luôn hạn chế, nhưng đó chưa hẳn là bất hạnh nếu bạn có trong mình một trái tim dạt dào tình yêu thương. Bạn không hạnh phúc ở hiện tại không phải bởi những yếu tố ngoại cảnh đó mà có lẽ bởi bạn đang nhìn lên cao, đặt mục tiêu cao quá đầu mà quên mất những hạnh phúc ngang tầm. Bạn không hạnh phúc biết đâu là bởi quá khứ còn đang ám ảnh bạn khiến lòng bạn chưa thể mở ra với những niềm vui quanh mình. Con gái à. Hạnh phúc không nằm trên trời cao để bạn ngước nhìn, không nằm trong gốc khuất để bạn tìm kiếm mà nó nằm ngay bên cạnh bạn, ngay trong lòng bàn tay đang chờ bạn nắm lại hay khi bạn vô tình đánh rơi và đang chờ bạn nhặt lại. Nhớ nhé, chỉ một chút thôi vội vàng hay chần chừ bạn cũng có thể đánh mất nó bất cứ lúc nào. Quá khứ dù có đẹp đến đâu thì cũng đã là quá khứ mà chẳng có cỗ máy thời gian nào giúp bạn tìm lại nó. Tương lai có rạng rỡ đến đâu mà hiện tại không được chăm chút thì nó vẫn mãi là thứ chưa đến. Rộng lòng ra và đón iu thương bằng một con mắt màu hồng thì bạn sẽ thấy vốn chẳng có cái khái niệm “số tui xui xẻo” hay “tình yêu tôi lận đận” mà sẽ chỉ ần câu nói “cuộc sống tôi thật đẹp”. Các cô gái của tôi nếu đang buồn vì tình thì nên nhớ rằng, nếu một cánh cửa không đóng lại thì bạn sẽ chẳng thể biết được cánh cửa sau nó rạng rỡ ra sao. Nếu vừa chia tay thì hãy nhớ, thượng đế vừa nhớ ra là bạn phải dành cho một người tốt hơn nên đã đem người hiện tại đi đấy thôi. Nếu còn day dứt tình cũ quá nhiều thì nên biết, kéo dài sự day dứt chỉ là xấu đi những hình ảnh đẹp của quá khứ và trì trệ những hạnh phúc bên cạnh một cách ngu ngốc mà thôi.

Theo Yến Mèo/ Triết học đường phố

5 217
Chia sẻ bài này trên:
Kết bạn với CONGAI.ZZZ.VN trên facebook
Hãy gửi chia sẻ của bạn tới bài viết này qua địa chỉ mail zzz.vn@gmail.com Bài viết của bạn sẽ được đăng tải trên trang trong thời gian sớm nhất. Thông tin do bạn đọc cung cấp và chịu trách nhiệm về tính xác thực. zzz.vn giữ quyền biên tập và thay tên, địa chỉ nếu cần.
Bài nhiều người quan tâm