Cuộc đời như bị đánh cắp

 

Tôi xuất thân từ vùng nông thôn nghèo, cả bố mẹ đều làm nông nghiệp. Là chị cả của năm đứa em, tôi không xinh, chỉ có cái nét duyên mộc mạc. Biết mình không xinh nên tôi chỉ biết học và đi làm thêm, suốt 4 năm đại học không có mảnh tình vắt vai nào.

 

 Cuộc đời như bị đánh cắp

Ngày tôi tốt nghiệp, cũng là ngày anh tỏ tình với tôi. Tôi đã từng sung sướng ngỡ tưởng mình là cô bé lọ lem sắp được thay đổi số phận. Anh chàng đẹp trai con thầy hiệu trưởng lại để ý đến tôi.

Suốt 8 năm yêu nhau sau đó, chúng tôi chưa từng đi quá giới hạn. Không bao giờ anh đưa tôi đi đâu quá 10 giờ đêm, anh hạn chế lúc chúng tôi chỉ có hai người. Anh bảo tất cả là giữ gìn cho tôi. Anh còn động viên và hỗ trợ tôi ra nước ngoài học thạc sĩ, rồi nghiên cứu sinh. Suốt 5 năm tôi ở nước ngoài học tập, mọi người nói anh luôn chung thủy chờ đợi bạn gái.

Suốt thời gian dài tôi chỉ nghĩ đến anh, không nghi ngờ, không dám hai lòng. Tôi cố giữ mình trong sạch cả thân thể lẫn tâm hồn đến khi cưới. Rồi đám cưới cũng diễn ra với váy trắng, hoa trắng… một bữa tiệc toàn màu trắng tại khách sạn sang trọng với cô dâu trinh trắng.

Đêm tân hôn, tôi thay bộ váy ngủ màu hồng sexy, căn phòng ngủ toàn màu hồng. 12 giờ anh về say khướt, rồi lăn ra ngủ. Ngày hôm sau thì đúng chu kỳ của tôi. Đến ngày thứ 7 kết thúc tuần trăng mật, anh lấy lý do mệt vì đi đường dài. Ngày thứ 8 anh báo phải ở lại công ty làm việc khuya 2 đêm cho những ngày nghỉ trăng mật. Ngày thứ 10 anh đi Pháp công tác một tháng.

Đêm đầu tiên sau chuyến công tác thấy anh mệt mỏi vì bay đường dài tôi không dám đòi hỏi. Đêm thứ hai sau khi được tư vấn, công tác chuẩn bị đầy đủ, tôi chủ động. Sau đủ các màn dạo đầu nóng bỏng anh vùng dậy khỏi vòng tay tôi. Tôi bật khóc nức nở. Tôi hỏi anh rằng tôi không hấp dẫn? Anh không yêu tôi? Anh đã có người khác? Và chúng tôi đã cãi nhau. Kết thúc anh nói: “Thưa cô, tôi là gay nên không thể làm tình với cô được”, rồi anh bỏ đến nhà bạn trai.

Anh bảo tôi có thể cặp bồ, có thể có con với người khác, nhưng không được ly hôn. Anh cần tôi tiếp tục là tấm bình phong. Anh bảo đây cũng là việc tôi nên làm cho quãng thời gian anh nuôi tôi ăn học, chăm lo cho gia đình tôi. Nước mắt chảy dài, tôi ân hận cho 8 năm đã qua. Tại sao anh lại độc ác với tôi đến vậy? Sẽ tiếp tục làm vỏ bọc hoàn hảo cho anh lừa dối mọi người hay bỏ lại tất cả làm lại từ đầu khi đã 30 tuổi?

 

Theo H.H

Dân trí

5 252
Chia sẻ bài này trên:
Kết bạn với CONGAI.ZZZ.VN trên facebook
Hãy gửi chia sẻ của bạn tới bài viết này qua địa chỉ mail zzz.vn@gmail.com Bài viết của bạn sẽ được đăng tải trên trang trong thời gian sớm nhất. Thông tin do bạn đọc cung cấp và chịu trách nhiệm về tính xác thực. zzz.vn giữ quyền biên tập và thay tên, địa chỉ nếu cần.
Bài nhiều người quan tâm